Dược sư kia biết được sự lợi hại của Diệp Viễn nên không dám thất lễ, hắn lấy giấy, bút, kính cẩn đặt trước mặt Diệp Viễn. Diệp Viễn cầm lấy giấy bút đặt lên bàn rồi viết một hàng dài tên thuốc và đưa cho người dược sư kia.
Diệp Viên không giải thích, trực tiếp dặn dò: “Bốc cho ta những loại thuốc này, có chuyện gì thì đến tìm cha ta.”
Tên dược sư nhìn lướt qua các dược liệu trên đơn thuốc, không thấy loại thuốc nào quá quý hiếm mới yên tâm quay đi bốc thuốc.
Dược liệu rất bình thường nhưng đơn thuốc lại không tầm thường.
Đời trước của Diệp Viễn là Cơ Thanh Vân – từng là một thế hệ nối tiếng về đan đạo. Từ nhỏ đã bắt đầu học thuộc lòng về phương pháp luyện đan, đã đạt đến trình độ cao siêu đối với sự hiểu biết và tính chất của dược liệu. Nếu không thì sẽ không được khen là thiên tài có thể đạt đến cảnh giới Thần Đan.