Thiên Kim Báo Thù

Chương 32: Chương 32



"Hôm nay, chúng tôi xin trân trọng giới thiệu sản phẩm mang tính cách mạng – tinh chất chống lão hóa, kết quả của ba năm dày công nghiên cứu và phát triển..." 

 

Tôi bắt đầu giới thiệu về sản phẩm theo kế hoạch đã định, đồng thời bí mật quan sát những động thái ở phía dưới khán phòng.

 

Ở một góc khuất, một "phóng viên" đội mũ lưỡi trai sụp sâu và đeo kính gọng đen khẽ ra hiệu "OK" với tôi – chính là Trình Mặc! Quả nhiên anh ấy đã trà trộn vào được đây.

 

"...Sau 1024 lần điều chỉnh công thức, các thử nghiệm lâm sàng đã chứng minh rằng chỉ sau 28 ngày sử dụng, sản phẩm có khả năng giảm thiểu nếp nhăn đến 47% và cải thiện đáng kể độ đàn hồi của làn da..."

 

"Tổng giám đốc Ninh!" Bạch Linh bất ngờ đứng dậy, giọng nói ngọt ngào đến giả tạo: "Nghe nói công thức sản phẩm mới của quý công ty có dấu hiệu đạo nhái kết quả nghiên cứu của tập đoàn Lâm Thị, cô có ý kiến phản hồi gì về vấn đề này không?"

 

Cả khán phòng bỗng chốc im phăng phắc, mọi ống kính máy quay đồng loạt hướng về phía Bạch Linh, rồi lại nhanh chóng quay trở về phía tôi. Đây chính xác là hiệu ứng mà cô ta mong muốn – khiến tôi phải bẽ mặt trước toàn thể công chúng.

 

Tôi giả vờ ngạc nhiên: "Ồ? Cô Bạch đây cũng am hiểu về mỹ phẩm đến vậy sao?"

 

Bạch Linh đắc ý hếch mặt lên: "Tôi chỉ là đang quan t@m đến quyền lợi của người tiêu dùng thôi. Nếu sản phẩm có vấn đề..."

 

"Nói đến vấn đề," tôi lạnh lùng cắt ngang lời cô ta, đồng thời nhấn nút điều khiển từ xa. Màn hình lớn phía sau lưng tôi đột ngột chuyển cảnh: "Xin mời quý vị theo dõi đoạn video sau đây."

 

Trên màn hình lớn hiện rõ mồn một cảnh Bạch Linh lén lút đột nhập vào phòng thí nghiệm của công ty tôi vào đêm khuya, với những hành động mờ ám để tráo đổi các lọ đựng mẫu sản phẩm. Cả khán phòng lập tức xôn xao bàn tán, vô số ánh đèn flash nháy liên tục.

 

Khuôn mặt Bạch Linh tái mét: "Đây... đây là ngụy tạo! Hoàn toàn là giả mạo!"

 

"Đoạn video này hoàn toàn có thể giám định để xác minh tính chân thực." Tôi bình tĩnh đáp lời: "Ngoài ra, tất cả các mẫu sản phẩm trong phòng thí nghiệm của chúng tôi đều được đánh số thứ tự và lưu trữ cẩn thận. Lô hàng mà cô Bạch đã cố tình tráo đổi, chúng tôi đã niêm phong toàn bộ và có thể dùng làm bằng chứng trước pháp luật."

 

Bạch Linh hốt hoảng nhìn quanh, hai tên vệ sĩ cao to đi theo cô ta bắt đầu có những động thái tiến về phía sân khấu. Tôi lặng lẽ nhấn một nút trên màn hình điện thoại – đây chính là tín hiệu đã hẹn trước với Kỳ Hành.

 

"Ninh Sơ Hạ! Cô ăn nói hàm hồ, vu khống trắng trợn!" Bạch Linh gào thét một cách điên cuồng, hoàn toàn đánh mất vẻ quý phái, thục nữ ban nãy: "Cô có bằng chứng gì để chứng minh là tôi..."

 

"Cái này thì sao?" Một giọng nam trầm ấm vang lên. "Phóng viên" nọ đứng dậy, tháo bộ tóc giả và cặp kính gọng đen ra – hóa ra là Trình Mặc!

 

Tôi giả vờ ngạc nhiên: "Vị tiên sinh đây là...?"

 

"Tôi là Trình Mặc, thám tử tư." Anh ta sải bước tự tin lên phía bục, giơ cao một chiếc máy ghi âm nhỏ: "Đây là những bằng chứng mà thân chủ của tôi đã thu thập được trong suốt ba tháng vừa qua."

 

Chiếc máy ghi âm bắt đầu phát ra đoạn đối thoại rành rọt giữa Bạch Linh và Mạc Trầm: [Anh Trầm à, mẫu sản phẩm đã được tráo đổi rồi... Chỉ cần cô ta sử dụng nó trong buổi họp báo, chắc chắn sẽ gây ra phản ứng dị ứng…]

 

[Làm tốt lắm. Đợi đến khi cổ phiếu của Ninh Thị rớt giá thảm hại, chúng ta sẽ…]

 

Đoạn ghi âm đột ngột dừng lại, cả khán phòng như bùng nổ. Khuôn mặt Bạch Linh trắng bệch như tro tàn, hai tên vệ sĩ thấy tình hình không ổn liền quay đầu bỏ chạy, nhưng ngay lập tức bị đội ngũ bảo vệ bất ngờ xuất hiện chặn lại – đó là người của Kỳ Hành!

 

Tôi kín đáo nhìn về phía sau cánh gà, Kỳ Hành đang đứng khuất trong bóng tối, khẽ giơ ngón tay cái lên với tôi.

 

"Kính thưa quý vị đại diện các cơ quan thông tấn báo chí," tôi cất cao giọng: "Như quý vị vừa chứng kiến, đây là một hành vi phỉ báng thương mại có chủ đích và được lên kế hoạch tỉ mỉ. Tập đoàn Ninh Thị chúng tôi sẽ bảo lưu mọi quyền truy cứu trách nhiệm pháp lý đối với những hành động này."